Ta có y′=2−(x−m)2m−1,y′=0 ⇔2−(x−m)2m−1=0
⇔(x−m)2m−1=2 ⇔x−mm−1=2(x−m).
Toạ độ cực trị là nghiệm của hệ {y=f(x)y′=0⇔{y=2x+m+(x−m)m−1 (1) x−mm−1=2(x−m) (2)
Thế (2) vào (1) ta có y=2x+m+2(x−m)⇔y=4x−m (3)
⇒Toạ độ cực trị là nghiệm hệ (1) và (2) nên toạ độ cực trị tức nghiệm phương trình (3). Bởi vậy y=4 x−m là phương trình đường thẳng nối các điểm cực đại, cực tiểu của hàm số ấy.