*Trước khi đi tù:
Ấu thơ: là một đứa trẻ hết sức khốn khổ,khốn nạn ,tủi nhục, bị tước đoạt hết những gì bình thường nhất của một đứa trẻ:
+ Không ai muốn thừa nhận sự tồn tại của Chí trên đời. Chí Phèo bị vứt ở một cái lò gạch bỏ hoang từ khi mới ra đời.
+ Trở thành một món hàng chuyền tay, đổi chác, sống bơ vơ, vất vưởng,lớn lên thiếu thốn tình thương, phải đi ở cho nhà này đến nhà khác.
20 tuổi:
+ làm thuê cho nhà Bá Kiến , sống kiếp trâu ngựa hết sức cục chục của người bần cố nông.
+ là công cụ để thoả mãn dục vọng cho các ông chủ bà chủ: mộng làm giàu của Bá Kiến và sự dân dục của bà Ba.
*Sau khi ra tù:
Tiếng chửi của chí Phèo:
+ chửi trời, chửi đời , chửi cả làng Vũ Đại với hi vọng ai đó chửi lại nhưng không ai lên tiếng cả.
+ vô cùng tức tối ,đau khổ,Chí Phèo " chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn "
+ xoay sang chửi " đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn"
=> Tiếng chửi của Chí Phèo tuy khách quan nhưng chửi có hàm ý..Chỉ Chửi, lời của Chí rơi vào trong im lặng, không ai buồn đáp lại. Mong có người đáp lại mình , dù bằng tiếng chửi - ngôn ngữ hạ đẳng nhất của con người nhưng chẳng một ai lên tiếng .Đồng loại không ai đáp trả lại Chí Phèo .